NHỚ KỶ NIỆM XƯA Thời gian thấm thoắt qua đi
Kỉ niệm còn đó như in trong lòng
Ngày đầu bỡ ngỡ vỡ lòng
Tay mẹ cầm còn tay kia cô cầm
Cô Xuân, mảnh khảnh yêu kiều
Mảnh mai một dáng hao gầy
Phải chăng cuộc sống bộn bề khó khăn
Một hôm chẳng thấy cô đâu
Chúng tôi chạy đến nhà cô một mạch
Không ngờ cô ốm thật rồi
Ngày mai lũ trẻ mỗi người quả cam
Đến thăm cô giáo ở nhà
Ngồi nhìn cô mệt trò cuời hồn nhiên
Thương cô cứ lặng nhìn nhau
Thế rồi cô bảo “bóc cam ăn kìa”
Học trò nghe lời của cô
Chia nhau ăn hết cam đà thăm cô
Về nhà kể mẹ cha nghe
Chao ôi thật dại thật khờ tuổi thơ
Đến giờ nhớ lại ngày xưa
Ngây thơ thưở ấy còn ghi trong lòng.