THƯƠNG LẮM TRÒ NGHÈO

Thứ bảy - 23/12/2017 09:30

 

Em biết không mỗi buổi sáng đến trường.
Lòng lại thấy thương em vô hạn.
Ánh mắt bạn bè thơ ngây đầy trong sáng.
Sao đôi mắt em lại lắng đọng nỗi buồn.

Tuổi thơ em cha đã không còn.
Sao mẹ nỡ bỏ anh em con ở lại.
Lên bảy, lên ba khi còn thơ dại.
Nội đã già lại đau ốm triền miên.

Có những hôm nhìn xuống lớp vắng em.
Cô chợt thấy lòng mình như lắng xuống
Tự nhủ lòng “ Có lẽ nào em ốm”
Vội hỏi học trò “ Bạn ấy có sao không.

Cô có thể cho em manh áo để ấm lòng.
Nhưng không thể cho em hơi ấm nồng nàn từ mẹ.
Cô chỉ biết nói rằng “ Em ơi! Cố nhé!”
Học hành chăm và hướng tới ngày mai.

Vầng dương kia sẽ xua tan những đêm dài.
Hãy tin vào một tương lai tươi sáng!
Hãy cố gắng để chỗ ngồi của em không bao giờ bỏ trống.
Cô sẽ vui hơn mỗi buổi sáng đến trường.


Tác giả bài viết: Mai Thị Hoa

Nguồn tin: Sưu tầm

 Từ khóa: n/a

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  LIÊN KẾT WEBSITE

  THỐNG KÊ

  • Đang truy cập4
  • Hôm nay617
  • Tháng hiện tại6,910
  • Tổng lượt truy cập1,779,392
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây