Tri ân người Thầy

Thứ tư - 08/02/2017 21:22
Bài viết tri ân thầy cô
     
Mỗi một chúng ta ai cũng có những kỉ niệm đẹp đẽ, trong sáng, chứa chất biết bao niềm vui, nỗi buồn bên người thầy cô. Tôi cũng vậy, tôi được lớn lên và trưởng thành trong sự ân cần, chăm sóc tận tụy của rất nhiều thầy cô giáo nhưng ấn tượng nhất với tôi là hình ảnh cô Nhung cùng với kỉ niệm khó quên, cô chính là người đã nắm tay tôi nắn nót cho tôi từng nét chữ.
Ngày ấy, cô Nhung là chủ nhiệm của lớp 1A chúng tôi, ngày từ ngày khai giảng đầu tiên, tôi đã thấy cô thật hiền hậu trong tà áo sơ mi trắng quần lụa màu đen, cô có dáng người dong dỏng, khuôn mặt có trái xoan với đôi mắt ấm áp luôn nhìn chúng tôi với vẻ thân thương, trìu mến, sống mũi cô cao với đôi môi trái tim lúc nào cũng đỏ hồng như được xoa lên một lớp son mỏng. Ấn tượng nhất với tôi là nụ cười duyên dáng với hàm răng trắng ngà đều tăm tắp, cô ăn mặc giản dị không diện như các cô giáo khác trong trường  nhưng trong ánh mắt của học trò chúng tôi, cô lúc nào cũng xinh đẹp nhất
Tôi quên thế nào được bàn tay của cô Nhung, bàn tay ấy đã mềm mại đưa những nét phấn trên bảng đen, đã nắn nót đưa từng nét bút trên những trang giấy trắng thơm tho, đã rèn luyện cho tôi chữ viết và cách trình bày một bài văn hay một đoạn văn, thơ. Hồi ấy khi mới vào học còn bỡ ngỡ tôi viết chữ chưa đẹp cô đã rèn chữ cho tôi, chỉ sau một vài lần, chữ tôi đã tiến bộ hơn. Cô luôn quan tâm tới tôi, luôn để ý đến chữ viết của tôi khiến cho mấy đứa trong lớp cũng phải phát ghen. Khi tôi viết sai chính tả cô không mắng mà chỉ dịu dàng nhắc nhở, bàn tay ấy đã uyển chuyển đưa những nét chữ đẹp đẽ đậm nhạt làm mẫu cho tôi về nhà tập viết, cô luôn dặn dò khuyên nhủ tôi phải tích cực luyện chữ viết để chữ viết tiến bộ hơn. Tôi không còn sợ hãi khi mỗi lần viết chính tả nữa, tôi không còn run rẩy mỗi khi cô nắm tay nữa, cuối cùng tôi cũng đạt được điểm chín môn chính tả. Khi nhìn thấy cô nở nụ cười rạng rỡ khen tôi có sự cố gắng trong học tập, tôi thấy lòng mình vô cùng sung sướng và hạnh phúc, từ một học sinh có chữ xấu nhất lớp tôi đã vươn lên đứng thứ năm trên hai mươi tư bạn trong lớp. Tôi cảm thấy tự hào và hãnh diện khi được học dưới sự chỉ dẫn ân cần, tận tụy của cô.
Giờ đây, khi đã trở thành một cô giáo dạy tiểu học hình ảnh cô Nhung luôn hiện lên trong tâm trí tôi với một nụ cười thân thiện cùng đôi bàn tay nhỏ nhắn ấm áp ấy. Cô chính là nguồn động lực luôn tiếp sức cho tôi trên con đường dạy học. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ ghi nhớ mãi lời cô Nhung dạy bảo và yêu thương dạy dỗ các em học sinh như chính cô đã dạy bảo tôi.
 

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Bích Nga

 Từ khóa: n/a

Tổng số điểm của bài viết là: 12 trong 4 đánh giá

Xếp hạng: 3 - 4 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

  LIÊN KẾT WEBSITE

  THỐNG KÊ

  • Đang truy cập190
  • Hôm nay2,188
  • Tháng hiện tại19,086
  • Tổng lượt truy cập2,038,230
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây